Ông chủ cười không ngậm được mồm, vội vàng nhét mười vạn tệ vào trong ngăn kéo: “ Tôi biết rồi, ông chủ ngài yên tâm đi, tôi nhất định sẽ chăm sóc cô ấy tốt.”
Nghe thấy lời ông chủ nói, cuối cùng An Tử Thành cũng yên tâm quay về trong xe, khởi động xe, lái về Vịnh Tiên Thủy.
Hàn Gia Lệ đang nỗ lực rửa đống bát trong tay, thỉnh thoảng đưa tay lên lau mồ hôi trên trán.
Bắt đầu từ bây giờ, cô nuôi sống không phải chỉ một mình mình, cô phải nỗ lực kiếm tiền trước khi sinh con ra.
Như thế, đợi ngày sinh con ra sẽ không phải sống quá túng thiếu, nghĩ như thế, cô đặt bát ở trong tay xuống, đưa tay xoa xoa phần bụng của mình, trong lòng có cảm giác ấm áp trào dâng.
Rửa đống bát trong tay cho đến sáu giờ sáng mới xong, cô đứng dậy xoa xoa cơ thể đau ê ẩm của mình, tháo tạp dề ra, chuẩn bị về nhà ngủ bù.
Trước khi ra về, cô cảm thấy có gì đó khác lạ, ông chủ hôm nay sởi lởi trả cô tận 200 tệ, hơn nữa còn người không ngậm được mồm nữa.
Nhìn tờ tiền trong tay, Hàn Gia Lệ sững sờ nhìn ông chủ một lát, thậm chí nghi ngờ đầu ông ta có phải đập phải cái gì không.
Cô nắm chặt tờ tiền trong tay, không nói câu gì, chạy như bay ra khỏi quán, chỉ sợ ông chủ định thần lại đòi lại tiền trong tay cô.
Quay về khi Tĩnh Yên, vừa định mở cửa khu nhà ở, đúng lúc này, một bàn tay to từ đằng sau cô đột nhiên đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831884/chuong-113.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.