Cơ thể Diệp Lăng Vi co rúm lại một góc, ngẩng đầu sợ hãi nhìn Bạch Phi Phi.
Bạch Phi Phi nham hiểm cười với cô ta: “ Gái điếm thối, cô không phải thích đàn ông sao? Tôi bây giờ tìm cho cô hai người đàn ông, cô từ từ mà hưởng thụ đi, cô nhất định sẽ thích cảm giác này.” Nói xong, cô ta cười nham hiểm quay người rời đi.
Vừa nghe lời này, Diệp Lăng Vi bị dọa cho toàn thân run rẩy, cuống cuồng bò dậy đến bên cạnh Bạch Phi Phi, ôm lấy chân cô ta mà cầu xin: “ Xin lỗi, tôi không nên cám dỗ Thành Gia, tôi sai rồi, tôi xin cô tha cho cô, tôi vẫn còn**, cô đừng để bọn họ làm nhục tôi.”
Bạch Phi Phi cúi đầu nhìn người con gái trên đất, khóe miệng nhếch lên, chẳng chút tình nghĩa mà đạp cô ta ra: “ Cô bây giờ biết sai rồi? Đáng tiếc.....đã muộn rồi! Ha ha....Cô vẫn còn **? Ha Ha....còn trinh được đấy, mấy ông chú này thích kiểu non nớt như cô, hai người có thể làm hài lòng cô chứ? Từ từ mà hưởng thụ đi.” Nói xong, cũng chẳng quay đầu mà đi ra ngoài đóng sầm cửa lại.
“ Không.....đừng..........đừng..........” Diệp Lăng Vi sợ hãi co quắp người lại, ra sức đẩy hai tên đàn ông đang bổ nhào đến.
Nhưng người con gái tay trói gà không chặt như cô ta đâu phải đối thủ của hai tên đàn ông, rất nhanh sau đó cô ta đã bị cưỡng hiếp ngay trên đất, mắt trợn trừng nhìn hai lão già làm nhục trong cơ thể mình.
Cô ta đau đớn bị làm hành hạ mấy tiếng đồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-gian-ac/1831882/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.