Cửa thang máy đóng lại, Bạc Hàn Xuyên từ phía sau ôm lấy cô.
Thẩm Ngân Tinh bị dọa vội vàng quay đầu lại nhìn anh: “Anh sao vậy?”
“Em thích trẻ con vậy sao?”
Thẩm Ngân Tinh đỏ mặt, cúi đầu vuốt lấy tóc sau tai: “Cũng được mà, trẻ con đáng yêu.”
Bạc Hàn Xuyên suy nghĩ một lúc: “Anh cảm thấy, con của chúng ta càng đáng yêu hơn.”
Dựa vào lồng ngực ấm áp của Bạc Hàn Xuyên, giọng nói trầm thấp nhẹ nhàng vang lên sau tai, mặt Thẩm Ngân Tinh đỏ bừng đến tận mang tai.
Đúng lúc cửa thang máy mở ra, Thẩm Ngân Tinh mới thở phào nhẹ nhõm.
Cô quay người hôn lên cằm của Bạc Hàn Xuyên, mỉm cười và nói một tiếng “Ngủ ngon” rồi nhanh chóng đi ra thang máy.
Bạc Hàn Xuyên cũng không làm khó cô nữa, cẩn thận tính toán, hôm nay anh cũng được lợi không ít.
Không thể được đằng chân lân đằng đầu.
Thẩm Ngân Tinh vào nhà, tắm rửa xong, nằm lên giường, liền gọi điện cho Sở Diệc…
…
Phòng hội nghị Tinh Thần Quốc Tế.
Trong phòng hội nghị cực lớn, cách trang trí đơn giản mà sang trọng. Chín giờ sáng, trên bàn hội nghị chật kín người, bầu không khí hơi trầm mặc.
Cánh cửa phòng họp đột nhiên sớm mở ra, Thẩm Ngân Tinh mặc một bộ đồ công sở màu kem, bộ đồ thắt eo ôm lấy vòng eo thon thả của cô, chiếc váy cùng màu dài đến đầu gối ôm lấy đôi chân thon thả và thẳng tắp của cô. Cô đi giày cao gót, ngẩng đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/3187355/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.