Hai người quay đầu lại nhìn, chỉ trông thấy một người đàn ông thân hình cao ráo mặc một bộ vest hàng hiệu màu đen, đang vững bước tiến về phía hai người bọn họ.1
Lông mi vừa dài vừa dày, sống mũi cao, đôi môi mỏng sắc bén, đôi mắt đen như mực ẩn chứa ý cười, giọng nói trầm thấp, lạnh lùng vang lên.
"Bà nội, bà đang tức giận ai vậy?”
Ánh nắng buổi chiều chiếu lên người anh, làm cho bóng của anh trở nên to lớn và vững chắc, cử chỉ vô cùng cao quý và tao nhã.
Bà cụ vô cùng hài lòng nhìn cháu trai của mình, sau đó mới quay đầu ra hiệu cho Lai Dĩnh, Lai Dĩnh lập tức xoay người rời đi.
Người đàn ông ngồi xổm xuống, cầm lấy tay của bà cụ, nhìn thấy dáng vẻ bĩu môi tức giận của bà cụ thì khẽ cười.
"Là ai làm cho bà nội không vui vậy, cháu sẽ giúp bà xử lý bọn họ!”
Bà cụ bĩu môi: "Ngoại trừ đứa nhỏ không có lương tâm như cháu ra thì còn ai vào đây nữa? Còn không tranh thủ thời gian cho bà ôm chắt đi!”
Trong mắt Bạc Hàn Xuyên thoáng qua sự bất đắc dĩ.
"Bà nội, cháu vừa về nước, biết tìm phụ nữ sinh cháu cho bà ở đâu đây?”
Bà cụ hừ một tiếng: “Nhiều năm rồi, khả năng đối phó của cháu vẫn không thay đổi!”
Bà cụ phồng má nói xong, lại quay đầu nhìn về phía Thẩm Ngân Tinh.
Lai Dĩnh đã đi đến trước mặt của cô, người con gái nhìn qua phía bên này, bà cụ giơ tay vẫy vẫy cô.
Thẩm Ngân Tinh nghi hoặc, nhưng vẫn theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/248892/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.