Đáy mắt lạnh như băng của Thẩm Ngân Tinh lướt qua với vẻ vô cùng đau xót.1
Cô không biết bơi, thời gian bị ngâm dưới nước lại lâu hơn Thẩm Tư Duệ, bây giờ cô cũng chỉ vừa mới tỉnh lại vậy nên dù cho bây giờ có tức giận đến đâu đi chăng nữa cũng không có cách nào để trút ra ngoài được.1
"Cô thật đúng là cái đồ đê tiện mà."
Thẩm Tư Duệ cười lạnh một tiếng:
"Nhưng nếu như không làm như vậy thì chị sẽ vĩnh viễn không bao giờ biết như thế nào gọi là tác thành còn gì? Chính chị là người cứ giữ chặt khư khư lấy anh Vũ không chịu buông tay còn gì!"
"Thẩm Tư Duệ, đâu mới là điểm dừng của cô đây hả! Tất cả mọi người ai ai cũng biết rằng Tô Vũ là chồng sắp cưới của tôi. Cô nghĩ mọi người đều là kẻ ngu ngốc hết sao?"
Thẩm Tư Duệ bật cười, cười đến nỗi ngả trước ngả sau, cả người run rẩy:
"Chuyện đã đến nước này rồi… Lẽ nào cho tới bây giờ chị vẫn không cảm thấy tất cả bọn họ thật sự đều là những kẻ ngu ngốc sao?"
"…"
Trong chốc lát, Thẩm Ngân Tinh không thể thốt lên lời nào cả, cô chỉ nhìn cô ta một cách lạnh lùng.
Lời Thẩm Tư Duệ nói không sai, tất cả mọi người thật sự đều là những kẻ ngu ngốc!
Rõ ràng thủ đoạn hèn hạ vụng về như vậy, thế nhưng họ lại lần lượt tin tưởng cô ta một cách vô điều kiện như thế.
Cứ như thể chỉ cần Thẩm Tư Duệ vấp ngã một cái thôi là sẽ có người yêu cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dung-nghich-ngom/248891/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.