Cả đêm dài Tề Khang Vũ không quay lại giường. Hắn cứ để Mộng Tịch nằm co ro, trần chuồng ở đó, lạnh buốt. 
Mặt trời đã lên cao, chiếu ánh nắng gay gắt vào trong khung cửa sổ, lan dần xuống sàn nhà, tận sâu vào trong khung giường trải ga trắng muốt. Mộng Tịch nhíu chặt mắt, tay đưa lên che bớt tầm nhìn. Cô khó nhọc rời khỏi giường, chân đau đến mức không khép lại được. Nhìn qua nhìn lại không thấy Tề Khang Vũ, cô đoán hắn đã đi làm rồi. 
Cô ngâm mình trong bồn tắm, ánh mắt trượt dài trên những vết xanh đỏ gợϊ ȶìиɦ trên người. Tề Khang Vũ tàn bạo đến mức khiến cả cơ thể cô chi chít những vết bầm, nhất là quanh vùng ngực và xương quai xanh. 
Cô khẽ cười tự chế giễu bản thân. Tề Khang Vũ ân ái với người phụ nữ khác đầy ngọt ngào, với những tiếng rêи ɾỉ hoan ái và những màn hôn nhau đắm đuối. Còn hắn với cô chỉ có hành hạ thể xác để thỏa mãn du͙ƈ vọиɠ, chứ chưa từng ôn nhu, cưng chiều. 
Mộng Tịch rời khỏi phòng tắm. Cô mặc một bộ váy màu trắng tay dài, cao cổ, kín đến mức để che đi hết những thứ xấu hổ không dám để người khác thấy. Cô trang điểm đậm hơn mọi ngày, giấu đi gương mặt xanh xao cùng đôi mắt thâm quầng kia. 
Gần trưa, Chu Bá Thành tự mình lái xe đến biệt thự đón Mộng Tịch. Ông đưa cô đến một nhà hàng sang trọng, vào tận phòng ăn VIP. Cô vừa đẩy cửa bước vào đã thấy bóng lưng của hai người đàn ông mặc vest lịch lãm. 
“Anh 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870136/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.