🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Nằm viện hơn một tuần, Mộng Tịch lại trở về căn biệt thự ảm đạm. Vết thương trên trán cô đã lành hẳn, có vết sẹo mờ nhưng chỉ cần lấy tóc mái liền có thể che lại.

Những ngày cô nằm viện. Tề Khang Vũ có ghé qua được mấy lần. Mỗi lần hắn ở lại một lúc, nói vài câu khó nghe với Mộng Tịch rồi lại bỏ đi. Hôm nay cô xuất viện trở về cũng không thấy bóng dáng hắn.

Trương Cầm sai người đi nấu súp cho cô ăn nhẹ. Mới sáng nay, Tề Trác Phong nghe tin Mộng Tịch ra viện đã sai người mang một giỏ nấm tùng nhung đầy ắp đến cho cô ăn bồi bổ, cũng là để giúp Mộng Tịch kích thích vị giác.

“Tiểu thư, cô ăn đi cho nóng.” Quản gia Trương đích thân bưng lên phòng cho Mộng Tịch.

Cô nhìn chén súp nhỏ trước mặt, cố gắng múc vài muỗng ăn. Nhưng dù Mộng Tịch không có khẩu vị thì cũng không nên tiết kiệm đến vậy chứ. Cô đảo qua đảo lại một vòng, toàn là bột với bắp, chỉ được vài lát thịt nấm, ít đến không tưởng được.

Ăn một lúc cũng xong, Mộng Tịch cũng không buồn thắc mắc về số nấm còn lại. Cô nằm trên giường đọc sách, rồi lại ngủ thiếp đi lúc nào không hay biết.

Quản gia Trương đi lên phòng dọn bát súp cô đã ăn xong. Bà ta xác định Mộng Tịch đã ngủ rồi mới đi xuống phòng bếp.

Thấy mấy người làm đang dọn dẹp trong bếp, Trường Cầm sai bọn họ đi hết lên phòng khách lau kính bẩn. Người rời đi hết, bà ta liền múc một bát súp lớn, toàn

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870111/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Tổng Tài Độc Ác, Anh Chết Không Hết Tội
Chương 13: Nỗi sợ của Mộng Tịch
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.