Mộng Tịch mệt đến mức người lả ra, cô định vào bồn tắm ngâm mình thì tiếng chuông điện thoại reo lên, là của cha cô gọi đến. 
“Mộng Tịch, con đã dậy chưa? Ngày đầu tiên ngủ ở chỗ mới thế nào, có quen không?” 
Chu Bá Thành chính là người cha tốt như vậy đấy, nhớ lại mỗi lần ông ra nước ngoài làm việc, chỉ cần vừa đáp xuống sân bay thôi liền gọi điện về nhà hỏi thăm tình hình con gái thế nào. 
“Đã dậy rồi, tối qua con ngủ rất ngon ạ.” Mộng Tịch nói dối, cô không muốn làm ông lo lắng. 
“Cha, người vẫn khỏe chứ. Nhớ là phải ăn uống đầy đủ đó.” Cô còn dặn dò thêm. 
“Ta rất khỏe, còn vừa mới dùng xong bữa tối. Mộng Tịch, Khang Vũ nó có đối xử tốt với con không?” 
Cô nói chuyện với Chu Bá Thành vừa mới nguôi ngoai được phần nào, nghe ông nói câu này lại trở nên trầm mặc. Hốc mắt cô trở nên đỏ au, hai hàng nước mắt không tự chủ được mà rơi xuống. Mộng Tịch khẽ nấc nhẹ một cái. 
“Rất tốt ạ.” 
Nói thêm vài ba câu nữa, cô viện cớ đi ăn sáng rồi tắt máy. Mộng Tịch vào trong phòng tắm, ngâm mình trong chiếc bồn lớn. Hương tinh dầu tràm từ từ lan tỏa ra, len lỏi khắp từng thớ da thịt của cô. Mệt mỏi đến rả rời, Mộng Tịch ngủ thiếp đi lúc nào không hay. 
Mãi đến khi quản gia Trương lên phòng gọi, cô mới tỉnh dậy. Bà ta nói đã chuẩn bị xong bữa trưa, nếu cô muốn dùng liền sai người dọn lên. 
Ở trong căn biệt thự lớn như vậy, Mộng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870103/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.