Vừa đúng lúc này Tề Khang Vũ trở về, thấy hắn ta đi đến cửa phòng khách, khuôn mặt hung dữ khi nãy của Thẩm Tình liền thu lại. Cô ta phô ra dáng vẻ tội nghiệp:
“Anh Khang Vũ, chị ta bắt nạt em.”
Thẩm miệng khóc miệng mếu chạy lại chỗ Tề Khang Vũ, nhưng vừa định khoác tay lên tay hắn liền bị gạt ra.
“Khang Vũ, mọi chuyện không như anh nghĩ đâu.” Mộng Tịch vội vàng giải thích, cô sợ thêm một chuyện hiểu lầm thì càng khiến hắn và cô trở nên xa cách.
“Chu Mộng Tịch, cô biết tôi nghĩ gì à?”
“Em..ý em không phải vậy.”
“Thẩm Tình cô ta dù không biết phép tắc, nhưng dù sao cũng là con gái của bà -thiếu phu nhân của Tề gia. Cô vút mặt cũng phải nể mũi, đừng có mà quá đáng. Nhập gia tùy tục, nên nhớ kĩ đây không phải là Chu gia, đừng có giở cái thói tiểu thư bắt nạt người khác.” Tề Khang Vũ chỉ về phía Thẩm Lan đang ngồi ở ghế sofa, lớn tiếng trách mắng Mộng Tịch.
Cô nghe những lời thóa mạ từ hắn chỉ biết đứng ngây ra. Từ nhỏ đến lớn, đây là lần đầu tiên có người xúc phạm cô như vậy. Mộng Tịch bản tính vốn hiền lành cũng chưa chèn ép ai bao giờ, huống chi lời này lại từ miệng Tề Khang Vũ, cô càng thêm đau lòng, mấy lời trong bụng định phân trần liền bay biến hết.
“Vũ, em xin lỗi.”
Thẩm Tình lấy làm đắc ý, mặt vênh váo lên nhìn Mộng Tịch. Còn Thẩm Lan thì mừng thầm trong bụng, cảm thấy địa vị của mình được đề cao. Có mấy lời này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-doc-ac-anh-chet-khong-het-toi/870102/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.