Tống Mị Thoa vừa mới chuyển nhà chưa được bao lâu, đã bị tổng biên tập quấy rầy. Cô nàng cũng bất lực và phải chuyển đến nhà của Tống Phong Thời.
Cô cũng khá xấu hổ và liên tục xin lỗi Tống Phong Thời, nói rằng cô ấy sẽ trả tiền thuê nhà cho cậu. Nhưng Tống Phong Thời lại lắc đầu: “Không được, ông nội mà biết anh muốn lấy tiền thuê nhà của em, thì chẳng phải sẽ tới mắng anh ư? Nói anh là kẻ hám tiền, thậm chí tiền của em gái cũng lấy!”
“Ha ha, em gái cái gì chứ?” Thấy Tống Phong Thời không chịu nhận tiền, Tống Mị Thoa bèn mua cơm hàng ngày và chịu khó chăm chỉ làm việc nhà. Tống Phong Thời cũng thấy xấu hổ. Phòng cho khách cũng chỉ dọn dẹp tạm thời mà thôi, ban đầu đó vốn là phòng chứa đồ linh tinh, chỉ bày thêm mỗi một cái giường.
Vốn dĩ Tống Phong Thời định nhường phòng ngủ chính cho cô, nhưng Tống Mị Thoa kiên quyết không chịu ở: “Đã làm phiền anh quá rồi! Không được! Thật không tiện!”
Phòng mà Tống Mị Thoa ở không có cửa sổ, mà chỗ để đồ cũng chật hẹp không ở được, cho nên ngoại trừ ngủ cũng không thể ngồi làm trong đó. Sau bữa tối, cô nàng liền ngồi viết bản thảo ngay tại phòng khách.
Khi Tống Phong Thời đi ngang qua, cậu đã vô tình liếc nhìn nó – cũng không phải là cố ý, nhưng chữ trên tiêu đề quá lớn và giật gân – nó được viết rõ ràng “Kim Lan Thù, người đứng đầu Bảo Phạn Lưu và Phó Thừa, thái tử của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/1870160/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.