Âu Văn ngồi trong phòng làm việc lạch cạch đánh chữ như mọi khi, cần mẫn vất vả như những chú bò già.
“Âu Văn.”
Âu Văn nghe thấy có người gọi mình, giọng nói còn rất xa lạ. Hắn lập tức ngẩng đầu lên, liền thấy một người đàn ông cao lớn đang đứng bên bàn làm việc, rũ mắt nhìn xuống.
Âu Văn nhận ra người này, liền vội vàng đứng lên: “Giám đốc Chu đại giá quang lâm! Tại sao không có ai nói với tôi một tiếng vậy? Tôi nên đi đón ngài mới đúng!”
“Không cần khách khí.” Chu Dực Dực khẽ mỉm cười: “Cậu rất bận nhỉ?”
“Đều là mấy việc phụ mà thôi.” Âu Văn nói: “Ngài đến tìm giám đốc Kim sao? Giám đốc Kim không có ở đây.”
“Tôi biết hắn không ở đây.” Chu Dực Dực tỏ vẻ dịu dàng, có phong thái, lại lại có chút uy thế: “Tôi tới tìm cậu.”
Sống lưng của Âu Văn liền dựng thẳng lên __ Bởi vì căng thẳng.
Tên ‘nhảy dù’ mới tới này tìm mình làm gì?
Tôi chỉ là tôm tép nhỏ bé thôi nhé!
Âu Văn chưa bao giờ kỳ vọng những vị đại phật này có thể soi sáng chính mình, chỉ mong lúc sấm đánh không bổ trúng hắn, hắn sẽ niệm a di đà phật liền!
“Khụ khụ.” Âu Văn cố nặn ra một nụ cười: “Không biết giám đốc Chu tìm tôi là có gì dặn dò?”
Chu Dực Dực vẫn đứng nghiêng ngả, cảm thấy có chút đứng không vững, nhưng dáng vẻ thì lại đứng đắn, giọng điệu cũng lười biếng: “Đừng sợ, tôi chẳng làm gì cậu đâu.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dinh-che-tu-nhan/1870159/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.