“Chị Lạc Băng, chị nghe được tin đồn thất thiệt này ở đâu vậy? Sao cậu Thần lại có thể không đến gặp bố mẹ em được chứ?”
“Chị xem sợi dây chuyền này chính là do cậu Thần gặp mặt bố mẹ em xong thì tặng nó cho em.” Vũ Phi Phi ưỡn cao ngực, một bộ dạng sợ Bạch Lạc Băng không nhìn rõ viên kim cương trứng chim bồ câu cực to kia.
Đáy mắt Bạch Lạc Băng xoẹt qua một tia lạnh lẽo, cô ta cười nói.
“Dịp quan trọng như vậy, chắc chắn có chụp ảnh cùng nhau chứ, em mau lấy ra cho mọi người cùng xem, cũng để mọi người chiêm ngưỡng phong thái của cậu Thần.”
Đám nữ sinh nhanh chóng hùa theo, “Đúng vậy Phi Phi, bọn mình đều muốn xem một cái.”
Sắc mặt của Vũ Phi Phi đột nhiên căng cứng lại, tối qua Tịch Thần Hạn vốn không hề xuất hiện, cô ta nào có ảnh chụp chung.
“Cậu Thần từ trước đến nay đều không chụp ảnh, đến đến khi bọn em đính hôn thì nhất định sẽ cho mọi người chiêm ngưỡng phong thái của cậu Thần ở khoảng cách gần.”
Bạch Lạc Băng bật cười, “Chắc không phải cậu Thần không đến chứ?”
Bạch Lạc Băng nghe nói, Tịch Thần Hạn vốn không hề xuất hiện, khiến Vũ Kiến Trung tức giận đến mức nổi trận lôi đình ở nhà hàng.
“Sao cậu Thần có thể không đến được, anh ấy còn dịu dàng chân thành nói, bọn em sắp đính hôn rồi, anh ấy cảm thấy rất vui.”
Nói xong, Vũ Phi Phi cong môi cười, “Cậu Thần không những tặng em sợi dây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2296069/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.