Cao Thuý Cầm nhìn Vũ Kiến Trung, giọng nói hờ hững nói.
“Dù sao Tiểu Kiều là con gái của ông, ông muốn đón nó về thì tôi cũng không có ý kiến gì.”
“Cái gì gọi là đón con về vậy?” Vũ Tiểu Kiều chau mày, cả khuôn mặt của cô thể hiện sự nghi hoặc.
Vũ Kiến Trung cười nói, “Tiểu Kiều, dù sao con cũng là con gái của bố, cũng phải thân thiết với bố nhiều hơn.”
“Tôi đã là người trưởng thành rồi, không cần người giám hộ nữa, càng không cần phải phân chia cho ai nuôi dưỡng nữa. Cho nên, bây giờ vốn không tồn tại chuyện ‘đón tôi về nữa’!”
Thái độ của Vũ Tiểu Kiều rất kháng cự khiến Vũ Kiến Trung nhất thời cảm thấy khó xử.
“Tiểu Kiều.....bố chỉ hy vọng, con có thể về về nhà ăn bữa cơm, đừng để người khác cảm thấy tình cảm bố con của chúng ta không tốt.” Vũ Kiến Trung nói.
“Sao vậy? Sau khi tôi trở thành vợ chưa cưới của cậu Thần thì ông liền vội vàng nịnh hót tôi như vậy sao?” Vũ Tiểu Kiều cười mỉa ông ta, “Sao trước đó không thấy ông nói muốn tôi về nhà ăn cơm và muốn thân thiết với tôi vậy?”
“Tiểu Kiều, bình thường công việc của bố quá bận rộn, gần đây mới có chút thời gian, con đừng trách bố trước đó đã lơ là con....”
“Ông có thể tiếp tục bận rộn công việc!” Vũ Tiểu Kiều lạnh lùng nói.
“Tiểu Kiều. Bố......” Vũ Kiến Trung đang định nói điều gì đó thì bị Vũ Tiểu Kiều lạnh lùng cắt ngang.
“Ra ngoài! Chỗ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295941/chuong-173.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.