Tào Xuyên kéo chặt lấy Vũ Tiểu Kiều, không chịu buông tay.
“Rốt cuộc anh muốn làm cái gì?” Vũ Tiểu Kiều vô cùng tức giận, đẩy bỏ Tào Xuyên ra.
Tào Xuyên lại đẩy theo, thấp giọng cầu xin.
“Tiểu Kiều, đừng như vậy! Dù sao chúng ta cũng từng hẹn hò, anh đối xử với em cũng rất tốt, em đừng tuyệt tình như vậy có được không?”
“Anh biết, anh đã làm rất nhiều chuyện khiến em đau lòng....”
Vũ Tiểu Kiều ép gần lại Tào Xuyên một bước, giọng nói của cô đột nhiên trở nên lạnh lùng cắt ngang lời của Tào Xuyên.
“Tào Xuyên, tôi biết hết những lời anh nói sau lưng tôi, tôi có thể niệm tình cảm trước đây mà không truy cứu nữa, nhưng nếu anh còn tiếp tục quấy rầy tôi thì tôi sẽ cùng anh tính rõ từng chuyện mà anh từng làm với tôi.”
Tào Xuyên nhìn ánh mắt lạnh lùng của Vũ Tiểu Kiểu thì cảm thấy sợ hãi đến mức run cầm cập, anh ta không kiềm được mà lùi về phía sau một bước.
Đây còn là Vũ Tiểu Kiểu của trước đây sao?
Sao đột nhiên lại trở nên khiến người khác sợ hãi kỳ lạ như vậy?
Vũ Tiểu Kiều lạnh lùng nhìn Tào Xuyên một cái, sải bước rời đi.
Tào Xuyên vẫn đứng ngớ người ở chỗ cũ rất lâu mới có thể từ từ khôi phục lại trạng thái bình thường.
“Được lắm, Vũ Tiểu Kiều, cô đủ tàn nhẫn.”
Anh ta kéo kéo cổ áo, tức tối rời khỏi bệnh viện.
Đường Khải Hiên cúi đầu nhìn điện thoại, anh vừa thay bỏ áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295917/chuong-182.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.