Tôn Hồng và Vũ Phi Phi đến nhà họ Tịch tìm Dương Tuyết Như.
Người giúp việc dẫn bọn họ đến phòng khách ngồi đợi, rất lâu sau Dương Tuyết Như mới uể oải từ trên lầu đi xuống.
“Vậy mà lại tìm đến tận nhà tôi, có phải là cảm thấy con gái nhà các người trở thành vợ chưa cưới của Thần Hạn liền thật sự xem chúng ta là người một nhà rồi không? Cổng nhà họ Tịch mà cũng dám tự ý xông vào.”
Giọng nói của Dương Tuyết Như không nặng không nhẹ, nhưng mỗi chữ đều giống như kim đâm đả kích Tôn Hồng và Vũ Phi Phi.
Tôn Hồng cười gượng, “Haha, phu nhân Tịch, tôi và Phi Phi.....chỉ là đến thăm bà mà thôi.”
“Đúng vậy phu nhân Tịch, cháu và mẹ cháu đến thăm bác.” Vũ Phi Phi nhanh chóng hùa theo.
Dương Tuyết Như vuốt vuốt mái tóc xoăn, “Tôi già rồi sao? Đến độ tuổi được người khác đến thăm rồi sao?”
Tôn Hồng và Vũ Phi Phi trở nên căng thẳng, nhanh chóng lắc đầu.
“Phu nhân Tịch còn rất trẻ, sao có thể già được chứ?”
Dương Tuyết Như khinh thường liếc bọn họ một cái, bà ta khoanh tay trước ngực ngồi xuống ghế sofa, “Tôi biết, tại sao hôm nay hai người đến đây.”
Sau đó, đôi mắt xinh đẹp của Dương Tuyết Như lại nhìn về phía Vũ Phi Phi, “Cô nói xem cô trong thời gian này cũng không ngừng nghỉ, sao mà không có tiến triển gì vậy?”
Vũ Phi Phi hổ thẹn cúi đầu xuống, hai tay cô ta nắm chặt lại với nhau.
“Cho nên mới cần phu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295915/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.