“A.......”
Vũ Tiểu Kiều kinh sợ hét lên một tiếng, cô đột nhiên quay đầu lại liền nhìn thấy một người đàn ông hơn bốn mươi tuổi, đang kéo chặt lấy cô.
“Ông là ai? Ông muốn làm gì vậy?”
Người đàn kia ăn mặc cũng không phải là rất tốt, nhưng cũng không được coi là quá rách nát, tóc rất ngắn, trên da đầu còn có một vết sẹo.
Tuy bây giờ trời đã tối, những vẫn có thể nhìn rõ vết sẹo kia.
Vũ Tiểu Kiều bị doạ cho hết hồn, đặc biệt là trong ánh mắt của người đàn ông này có một tia sắc bén khiến người ta cảm thấy sợ hãi.
“Cô gái, quyển sách này có phải là do cô làm rơi không?” Người đàn ông lấy một quyển sách ra.
Vũ Tiểu Kiều nhìn ba lô của mình, quả nhiên chưa kéo hẳn dây khóa lên, cô vội vàng nói, “Thực sự là sách của cháu, cám ơn chú.”
Người đàn ông kia cười gật đầu, ông ta trả lại sách cho Vũ Tiểu kiều rồi quay người rời đi.
Vũ Tiểu Kiều cảm thấy có chút kỳ lạ, cô rõ ràng nhớ là đã kéo hết dây khóa lên rồi, sao lại có thể bị rơi sách ra ngoài chứ?
Cô kiểm tra ba lô của mình thì không thấy rơi mất thứ gì nữa, cô liền để quyển sách vào lại trong ba lô.
Liệu người đàn ông kia có phải là papazarri không?
Nhưng cô nghĩ lại người đàn ông kia ăn mặc có hơi rách nát, chắc không phải là paparazzi.
Vũ Tiểu Kiều trở về bệnh viện, cô vẫn cảm thấy có người theo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295908/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.