Nhiệt độ trong phòng tăng thẳng lên cao, tạo nên một cảnh tượng vô cùng đẹp.......
Mãi cho đến khi trời tối, bên ngoài cửa sổ chỉ còn tiếng mưa rả rích thì tất cả mới dần dần trở nên yên ả.
Tịch Thần Hạn ôm lấy Vũ Tiểu Kiều từ phía sau, giống như anh đang sợ hãi sẽ mất đi cô vậy, một cái chân nặng trĩu rơi xuống trên người cô, cố định cô trong phạm vi kiểm soát.
Khuôn mặt cô hơi nóng rực, cô muốn vùng vẫy, nhưng anh lại không cho phép cô cử động linh tinh.
Cô há miệng ra, nhìn ánh sáng yếu ớt ở trong phòng phản chiếu lên cửa sổ, còn có bóng hình không rõ ràng của bọn họ đang ôm nhau, giọng nói lại dần dần biến mất trong hơi thở.
Cô ôm lấy cánh tay anh, cô cũng rất sợ mất đi anh.
Thật sự rất sợ, rất sợ....
Cô nhắm mắt lại, cảm nhận nhịp tim đập và hơi thở của anh, khoé môi dần dần cong lại thành đường cong xinh đẹp.
“Thần Hạn, mấy hôm nay anh sống có tốt không?” Cô khẽ hỏi.
Tịch Thần Hạn ngớ người, sau đó gật đầu, sau đó lại lắc đầu.
“Tại sao không tốt?” Cô lại hỏi.
Cô đang thăm dò tâm sự của anh, nhưng anh đã nhạy cảm phát hiện ra, sau đó anh đột nhiên buông cô ra, lật người đứng dậy.
“Đi tắm.” Nói xong, anh sải bước đi về phía nhà tắm.
Vũ Tiểu Kiều chống đỡ cơ thể đau nhức dậy, nhìn về phía nhà tắm, trên cửa kính mờ phản chiếu cơ thể tráng kiện của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-xin-hay-diu-dang/2295904/chuong-189.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.