Hạ Quốc Bằng cười cười: “Là ông ngoại đã bỏ sót con. Bây giờ lập tức gọt cho cháu một miếng.”
Ông nói xong lập tức bắt tay vào làm.
Thẩm Mẫn nói: “Không cần đâu, cứ đưa miếng này cho Đại Bạch đi.”
Hạ Quốc Bằng đang chọn quả xoài thứ hai, nghe thấy vậy nhất thời ngơ ngác. Có chút thất vọng ngẩng đầu lên nhìn Thẩm Mẫn, Thẩm Mẫn vừa đưa xiên cho Hạ Đại Bạch, vừa nói: “Tôi đã từ lâu không còn ăn xoài nữa, bây giờ cũng không còn thói quen ăn nữa rồi.”
Hạ Quốc Bằng vô cùng thất vọng.
Thời gian có thể thay đổi rất nhiều thứ, hơn nữa, đa số là không còn đường để quay lại.
Giống như…
Tình cảm.
Hạ Đại Bạch cũng có thể cảm nhận được, bầu không khí có chút gì đó không đúng. Sau khi cầm xiên quả xoài cũng không biết có nên ăn hay không. Đôi mắt to tròn ngó nhìn Đại Bảo nhà cậu. Hạ Tinh Thần nhìn cái này, nhìn cái kia, cuối cùng không trả lời cậu bé, chỉ nói: “Ba, mẹ, hai người nói chuyện trước, vừa rồi con ăn tối hơi nhiều, dẫn Đại Bạch đi dạo chút.”
Hai vị trưởng bối gật đầu.
Hạ Đại Bạch còn đang chớp chớp mắt nhìn quả xoài, nhưng trong nháy mắt đã bị Hạ Tinh Thần ôm đi.
Bà cụ cũng âm thầm lên lầu.
Một lát sau, trong phòng chỉ còn lại Hạ Quốc Bằng và Thẩm Mẫn.
Bầu không khí, có chút ngượng ngùng.
Hạ Quốc bằng mở miệng trước: “Nếu đã không ăn xoài, vậy thì uống miếng trà. Chị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-sieu-loi-hai/2721875/chuong-528.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.