Hân Nghiên như chết lặng đứng bên ngoài tim cô như hụt đi một nhịp vậy, đúng lúc này Bác Văn cũng đi lên thấy Hân Nghiên cứ đứng đó mãi không chịu vào liền đi đến hỏi
" Lý tiểu thư sao không vào đi, cậu ta mà biết cô mang cơm đến tận đây chắc cậu ta vui lắm đấy"
Cứ thế Bác Văn đẩy cửa ra đầy vui vẻ hành động nhanh gọn lẽ khiến Hân Nghiên cản không kịp. Điều mà cô không muốn nhìn thấy nhất giờ nó đã diễn ra ngay trước mặt cô, cô gái kia ngồi trên đùi Tử Đằng tay còn quàng qua cô hắn nữa.
Bầu không khí hết sức ngượng ngùng, thấy tình hình không khả quan lắm Bác văn mau chóng rút lúi
" Chết tôi quên nay có hẹn về nhà ăn cơm với mẹ rồi, tạm biệt mọi người tôi đi trước"
Cậu ta mau mau chóng chóng chuần lẹ
" Con chưa nhìn thấy cái gì hết, con chưa nhìn thấy cái gì hết"
Giờ đây trong phòng chỉ còn ba người, Hân Nghiên đành làm ngơ như không quen biết hắn, tìm lí do rời khỏi đây
" Xin lỗi tôi đi nhầm phòng"
Tử Đằng hốt hoảng đẩy cô gái kia xuống khỏi người mình, đuổi theo Hân Nghiên nhưng bị cô gái kia níu lại
" Này anh đi đâu vậy anh còn chưa trả lời em mà?"
" Đừng phá nữa vợ mà giận là em không có chị dâu đâu đó"
Nghe đến hai từ chị dâu mắt cô gái kia sáng rực lên
" Anh cứ ở đây đi để em đi cho"
Cảm xúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-nhan-hay-doi-day/2804796/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.