Diệp Liên giận run người, cô rất muốn xông qua cho Lập Trì một cái tát, đánh hắn thật đau vì đã lừa dối cô suốt thời gian qua. Nhưng cô không làm được!
Giọng của cô trở nên khản đặc:
“Cậu cảm thấy vui rồi phải không? Cùng Phương Ngọc trêu đùa tôi như một đứa ngu như thế, chắc là thú vị lắm hả?”
Bọn họ quen biết cũng không phải rất lâu, nhưng trước giờ cô vẫn luôn vui vẻ chia sẻ chuyện của mình cho Lập Trì, xem hắn như là bạn thân. Chỉ sau hôm nay, tất cả những ký ức tốt đẹp về hắn đều hóa thành tro tàn bay đầy trời, biến mất mãi mãi. Cô sẽ không bao giờ có thể cười đùa vui vẻ với hắn như trước nữa, kể cả khi hắn nói bây giờ hắn thích cô.
Lập Trì im lặng không giải thích gì, đôi mắt chứa đựng rất nhiều cảm xúc hỗn tạp.
Diệp Liên cầm lấy ly nước trên bàn, ngón tay run bần bật vì tức tối nhưng không dám hất nước vào mặt hắn. Cô vẫn còn xem hắn là người bạn thân thiết sao? Nếu không thì sao phải do dự chứ? Đến tận lúc này vẫn muốn cứu vãn tình bạn giữa họ? Cô không biết nữa.
Cô thu tay về, hít sâu một hơi rồi nói:
“Tôi xem cậu là bạn tốt, cái gì cũng nhớ tới cậu, cái gì cũng kể cậu nghe! Cậu có biết hôm đó cậu nói chuyện và đưa nước cho tôi, tôi đã vui thế nào không? Có biết vào ngày mà tôi gặp sự cố, cái ngày tôi đến tháng đó, cậu đúng lúc xuất hiện đã khiến tôi hạnh phúc thế nào không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/1797366/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.