Phương Ngọc nghe lời chú của mình, tạm dừng hành động để tránh bị chú ý. Vì vậy, cuộc sống của Diệp Liên ở trên trường không còn quá khó khăn nữa, mặc dù cô vẫn luôn bị những ánh nhìn soi mói làm cho khó chịu.
Tháng chín, bà của Lập Trì mất. Diệp Liên có đến thăm hắn, nhưng gia đình hắn có vẻ suy sụp rất nhiều, hắn thậm chí còn không đến trường nữa, cũng không cho cô gặp hắn. Chuyện bọn họ hẹn hò cứ như vậy mà kết thúc trong thầm lặng…
Một kỳ học bình yên trôi qua, Diệp Liên đang học hành điên cuồng chuẩn bị cho bài thi cuối kỳ một thì nhận được tin vui.
“Liên Liên, thiếu gia tỉnh rồi! Cậu ấy tỉnh lại rồi!” Dì giúp việc vô cùng vui mừng đập cửa, hô lên.
Diệp Liên nghe thấy tiếng của bà thì giật mình, sau đó vội vàng quăng hết bút và thước trong tay rồi chạy ra ngoài mở cửa. Cô kích động hỏi:
“Có thật không ạ? Anh ấy tỉnh lại rồi ạ? Bây giờ anh ấy thế nào rồi?”
“Cháu mau gọi điện thoại cho phu nhân đi, vừa rồi quản gia mới thông báo cho chúng ta là thiếu gia vừa mới tỉnh, cụ thể thì dì cũng không rõ!”
Diệp Liên lúc này mới sực nhớ đến chuyện này, vội vàng lấy điện thoại ra gọi video cho mẹ Tiêu. Hình ảnh phòng bệnh hiện ra, Tiêu Linh quay camera sau cho mọi người xem và nói:
“Bác sĩ đang kiểm tra lại một lần nữa tình hình sức khỏe của Duẫn Hạo, có vẻ như phải mất mấy tháng thậm chí là nửa năm để hồi phục tất cả các chức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/1797365/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.