Cho dù có nghĩ nát óc thì Hoắc Duẫn Hạo cũng không tìm được biện pháp nào ổn thỏa, anh lại không thể tỏ tình với Diệp Liên được. Nếu làm vậy, con bé sẽ rất sốc cho xem.
Hoắc Duẫn Hạo thở dài một hơi rồi đi cùng Lập Trì đến chỗ hai cô gái đang nghịch nước ở phía xa. Thấy họ, Diệp Liên vẫy vẫy tay rồi hô to:
"Lập Trì, mau chụp ảnh cho tôi đi!"
Lập Trì ra hiệu đã biết, sau đó cầm điện thoại lên bắt đầu việc chụp ảnh cho Diệp Liên.
Hành động này của hai người làm Hoắc Duẫn Hạo và Phương Ngọc có cảm giác như biến thành hai cái bóng đèn, làm hỏng không khí tình cảm giữa bọn họ. Anh không hiểu sao Lập Trì lại có thể dễ dàng lấy được lòng tin của Diệp Liên đến thế, em ấy mở miệng liền gọi Lập Trì, Lập Trì! Đi du lịch mà không thể tận hưởng niềm vui một cách trọn vẹn nhất.
Lúc này, Diệp Liên đột nhiên gọi anh:
"Duẫn Hạo, anh cũng ra đây đi. Anh không thích biển à?"
Vốn cũng không có hứng thú gì, nhưng vì Diệp Liên đã gọi nên anh lập tức đổi ý. Lập Trì đang cầm điện thoại đứng trên bờ cát chụp ảnh cho Diệp Liên, nghĩa là anh có đầy đủ không gian và thời gian để chơi đùa với em ấy. Nghĩ vậy, Hoắc Duẫn Hạo đi thẳng ra chỗ của Diệp Liên.
Cảm giác mát lạnh bao quanh thân thể, ánh nắng ban trưa chiếu xuống khiến mặt nước trở nên long lanh. Diệp Liên bì bõm ở dưới nước, bơi qua bơi lại đầy thích thú, trông cứ như một chú
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-thich-chiem-huu/1797344/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.