Cố Tử Du không chút kiêng nể lướt qua vòng eo nhỏ nhắn, chạm đến tấm lưng trần đang không ngừng run rẩy. Mạnh tay giật đi lớp ngăn cách cuối cùng đang che đậy đi sắc xuân.
Di Nguyệt có thể cảm nhận được hơi lạnh đang dần thấm vào từng tấc da thịt mẫn cảm. Hắn vẫn giữ nguyên tư thế, một tay nắm lấy eo, tay còn lại khóa chặt cổ tay cô. Cố định trên cửa sổ.
Di Nguyệt hai mắt đỏ hoe, kinh sợ né tránh từng cái hôn mạnh mẽ, thô bạo đang liên tiếp giáng xuống người mình. Từ cần cổ đến xương quai xanh, tất cả đều không bỏ sót.
“Anh có giỏi thì buông tay tôi ra…đừng có chạm vào tôi!”
Mỗi một nơi hắn đi qua đều để lại những dấu hôn vô cùng nổi bật. Thậm chí trong cơn giận dữ còn cắn vào cổ cô đến rỉ cả máu mới chịu buông ra, tiếp tục m*t mát.
“Khốn nạn…ức…hức…tôi nói anh có nghe không hả?!”
Hắn gặm cắn chán chê như muốn trút giận, song lại mơn trớn đến hai bầu ngực trắng nõn mềm mại.
Di Nguyệt nước mắt lăn dài trên má, uất hận cắn chặt môi chịu đựng. Cô ghê sợ hắn hơn bất kì ai, nhưng càng muốn trốn chạy thì thứ mà cô nhận lại chỉ càng khiến bản thân phải đau hơn gấp bội.
Bất chợt không còn nghe thấy tiếng cô khóc lóc hay chửi rủa. Cố Tử Du lúc này mới ngước mắt lên, bố thí cho cô một cái nhìn lạnh lẽo.
“Sao không tiếp tục mắng tôi? Tiếp tục nói tôi khốn nạn đi. Để tôi xem khốn nạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-nguoc-dai-vo-yeu/3385391/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.