Chưa kịp dứt lời, Thanh Tranh đã đặt tay lên vai Di Nguyệt với vẻ mặt đầy tán thưởng.
"Người chị em, cậu làm tốt lắm. Cậu cứ đi lo việc của cậu đi. Phần còn lại cứ để tớ lo."
...............................
Di Nguyệt ôm lấy Thanh Tranh, nói lời cảm ơn rồi tạm biệt cô ấy. Sau khi Thanh Tranh rời khỏi, Di Nguyệt bắt đầu cảm thấy bất an. Thanh Tranh nói đúng, cô thì biết hắn ở đâu mà tìm chứ.
Dù thế nào cô cũng nhất định phải tìm cho ra căn biệt thự của Cố Tử Du, có lẽ cô chỉ có thể lại nhờ đến một người.
Theo lời của bác quản gia, Di Nguyệt cuối cùng cũng đã đến được đây. Cô dương đôi mắt to tròn nhìn căn biệt thự trước mặt.
So với căn biệt thự mà Cố gia đã tặng cho bọn họ vào ngày cưới thì nó có phần xa hoa và lộng lẫy hơn nhiều.
Biệt thự nằm ở ngay trung tâm thành phố, được xây dựng theo kiến trúc kiểu Pháp, phía trước là một đài phun nước nhỏ. Xung quanh được trồng thêm rất nhiều những khóm hoa hồng xanh, nhìn qua có thể thấy chúng vẫn luôn được chăm sóc cẩn thận.
Mặt trời đang dần lặn xuống, khuất sau những dãy nhà cao tầng đồ sộ. Bầu trời trong xanh giờ đây cũng dần trở nên u ám hơn, báo hiệu sẽ lại có một cơn mưa lớn kéo đến.
Di Nguyệt nắm chặt lấy vạt áo. Mái tóc dài, xoăn nhẹ vì bị gió lạnh thổi qua mà bay phất lên, vương vào gò má.
Cảm giác lạnh buốt xuyên qua từng tấc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-dai-ac-nguoc-dai-vo-yeu/2962344/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.