Cô cúi đầu nhìn vách núi sâu không thấy đáy kia, lòng bàn tay bởi vì có vết thương, mồ hôi toát ra, mà lúc này lại đang bám vào lan can nên có hơi trơn.
Cô nhắm mắt lại, cảm nhận cảm giác đặc biệt trong tim mình.
Hình như là nơi cách cô không xa lắm.
Cô liếc nhìn Ninh Nhất Phàm một cái, sau đó, một chân khác cũng bước qua lan can, lúc này, đám đông bắt đầu hoảng loạn.
Ninh Nhất Phàm cúi người, hai tay giữ eo cô lại: “Em đang làm gì thế hả, lên đây” Anh đang kéo cô, nhưng một tay khác, lại dùng lực ngăn cô lại.
Ở chỗ này từ từ đi xuống dưới đó, chỉ cần có nơi để bám vào là được, có lẽ không vấn đề gì đâu, phía dưới có một con đường nhỏ, nhưng nếu như bị người khác ngăn lại, theo quán tính, nhất định sẽ bị rơi xuống vách núi, dốc như vậy khoảng cách giữa các cây với nhau lại quá xa, nếu như không có lực cản của cây cối, nhất định sẽ mất nửa cái mạng, Cao Nhã Uyên thực sự rất tàn nhẫn.
Cô lại cúi đầu xuống, nhìn bên dưới, nơi sâu nhất của con đường đó, còn có cảnh sát quay lại tìm kiếm, cô từ chỗ này đi xuống, có lẽ không có vấn đề gì lúc này, cơn đau kia khiến cô thở hổn hển, sự đau đớn trong đáy lòng khiến Thẩm Ngọc Lam không biết nên làm thế nào.
Đột nhiên, cô buông một cánh tay ra, đem cánh tay đang giữ ở eo cô của Ninh Nhất Phàm gỡ ra, kết quả vào lúc Ninh Nhất Phàm buông tay, hai người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163152/chuong-131.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.