“Tịnh Khuynh, tôi muốn đến hiện trường xem tình hình” Cô nhanh chóng đứng dậy.
“Muộn như thế này rồi, bên đó còn xảy ra chuyện, cô cũng không quen biết người kia, cô đến không phải thêm phiền phức sao?” Sở Tịnh Khuynh đưa tay ra kéo cô lại.
Thẩm Ngọc Lam quay lại nhìn, nước mắt cô không kìm được mà rơi xuống, trong lòng vừa đau vừa bị thương khiến cô không thể bình tĩnh được.
“Tịnh Khuynh, xin cậu đó, cậu mang tôi theo có được không? Tôi... chỉ muốn đi xem xem thôi, lồng ngực tôi rất khó chịu” Thẩm Ngọc Lam gần như cầu xin Sở Tịnh Khuynh, dáng vẻ đó, khiến Sở Tịnh Khuynh không cách nào từ chối được.
“Cô thay quần áo đi, tôi đưa cô đi”
Chỗ ở của Thẩm Ngọc Lam cách nơi xảy ra chuyện hơi xa, lái xe phải mất tầm khoảng một tiếng đồng hồ, Sở Tịnh Khuynh dồn hết sức tăng tốc xe, đến nơi chỉ mất hơn ba mươi phút.
Xe vừa dừng lại, Thẩm Ngọc Lam đã mở cửa ra, cô lao nhanh ra ngoài, cô nhắm mắt lại cảm nhận nỗi đau.
Cô vô thức bước về phía trước, một chân bị trượt, cả người cô ngả người về phía sau: “Ngọc Lam” Sở Tịnh Khuynh vừa đỗ xe xong, nhìn thấy Thẩm Ngọc Lam bị ngã, anh ta muốn đi ra đỡ cô.
Nhưng mà, khoảng cách quá xa.
Thẩm Ngọc Lam nhắm mắt lại, chờ đợi cơn đau ập đến, nhưng, cô lại cảm nhận được một mùi hương quen thuộc.
“Em đến chỗ này làm gì vậy?” Ninh Nhất Phàm từ phía trên mắng trách. Tiết trời quá tối, Thẩm Ngọc Lam không nhìn rõ mặt anh, nhưng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163151/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.