Ninh Nhất Phàm đặt quyển sách trong tay sang một bên, đứng dậy, đi tới phía sau Thẩm Ngọc Lam, từ phía sau ôm lấy cô, giọng nói dịu dàng ở bên tai cô, từ tốn nói ra từng chữ một: “Ngọc Lam, từ bây giờ trở đi, em cũng là người nhà của tôi”
Thẩm Ngọc Lam rõ ràng đã run lên, người nhà? Cái từ xa xỉ như vậy, vành mắt bỗng dưng đỏ lên, xoay người cô vươn hai tay dùng sức ôm lấy Ninh Nhất Phàm, đầu dán vào ngực anh dịu dàng nói: “Ninh Nhất Phàm, bọn họ nói một người đàn ông thích một người phụ nữ, bình thường đều sẽ bắt đầu từ nhan sắc, anh... sao anh lại thích tôi?”.
Ninh Nhất Phàm mím môi mỏng, sờ sờ đầu cô: “Em cũng nói, đó là người đàn ông bình thường, sao mà so sánh với tôi được?”
Thẩm Ngọc Lam không nhịn được, nhún chân hôn lên đôi môi mỏng của anh.
Cô muốn nới lỏng ra, người nào đó lại không như ý muốn của cô, dây dưa không dứt hô hấp giao hòa, anh dùng sức mà hôn, dường như hận không thể hòa nhập làm một với cô.
Thẩm Ngọc Lam cảm giác tay chân bắt đầu mềm nhũn, hai tay không thể không nắm chặt quần áo phía sau lưng anh.
Cảm nhận được sự chủ động của cô, Ninh Nhất Phàm như được khích lệ, bàn tay lớn ở bên hông cô bắt đầu di chuyển xuống phía dưới.
“Ngọc Lam...” Anh trìu mến gọi tên cô.
Giọng nói của anh kéo Thẩm Ngọc Lam từ trong niềm miên man trở lại hiện thực, cô dùng sức đẩy anh ra, thở hổn hển đưa tay ngăn cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-ngu-ngoc-bao-bao-theo-me-day/1163140/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.