Lăng Ngạo Thiên tức tốc chạy vào bên trong Lăng Hạ Đế Cung, anh lập tức lao đến phòng mở cửa một cái.. Hạ Vy Vy vẫn nằm trên giường đang đắp chăn nghỉ ngơi, bây giờ anh mới thở phào nhẹ nhõm được. Một tiếng chuông điện thoại gọi đến cho anh, anh bắt máy: "Tu Kiệt.." Vẫn chưa nói xong thì Lộ Tu Kiệt cắt ngang: "Anh hai, không xong rồi Thần Thần bị bắt đi mất rồi!"
Anh cũng chả mấy ngạc nhiên hay lo lắng về Lăng Thần, một chữ: "Ừ" của anh khiến cho Lộ Tu Kiệt chả nghe được giống như nghĩ mình đang nghe lầm.. ừ.. ừ thôi hả chứ không còn gì khác?
"Anh hai, anh.."
"Không cần lo lắng, để thằng bé chơi vui một lát. Em qua đây đi đừng làm ồn để mẹ tỉnh giấc!" Lăng Ngạo Thiên nói dứt câu anh liền cúp máy, anh ngồi trên giường vuốt ve mái tóc mềm mại của cô: "Bà xã, em nghĩ xem.. cô ta đúng là ngu xuẩn." Ngu xuẩn mới nghĩ đến con trai của anh.
Lộ Tu Kiệt sát bên chạy bạch bạch qua Lăng Hạ Đế Cung, nhìn thấy anh hai của mình ngồi thảnh thơi nâng cà phê uống: "Lại đây, anh có pha một cốc cho em. Khuya rồi mà phiền em thế này.." Lộ Tu Kiệt lắc đầu bồi hồi: "Em ổn, anh hai.. thằng bé, chúng ta phải tìm thằng bé chữ lỡ mắc công xảy ra chuyện gì thì sao?"
"Ổn thỏa, em đừng xem thường con trai của anh chứ?" Lăng Ngạo Thiên đặt cốc cà phê xuống, anh hai tay dang ra đặt lên sô pha của mình. Lộ Tu Kiệt đứng bật dậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-daddy-cung-chieu-vo-yeu-vo-han/2075626/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.