"Cô định cho thứ chất lỏng kia vào người thật sao hả, Cố Nhược Hi?" - Áp chế lửa giận trong lòng đến hết mức, Mạc Thiệu Ngôn mới mở miệng, nhưng giọng nói phát ra vẫn có chút run.
Cố Nhược Hi nhìn thấy Mạc Thiệu Ngôn, đôi đồng tử giãn ra. Phản xạ có điều kiện, cô lập tức muốn thu tay lại, chạy xa khỏi đây ngay lập tức.
Mạc Thiệu Ngôn nhận thức được hành động của cô, tay càng dùng lực nắm chặt, giống như muốn bẻ gãy cổ tay cô. Đôi mắt đen trong vắt như từ trong tranh nhìn cô không dời, mang theo trong đó tia tức giận cùng quan tâm khó nói.
"Còn muốn chạy? Tôi đang hỏi cô đấy!"
"Buông ra, Mạc Thiệu Ngôn, mọi người đều đang nhìn kìa. Anh không sợ phiền phức nhưng tôi sợ." - Cố Nhược Hi cắn môi, khó khăn lắm mới mở lời.
Mọi người xung quanh quả thực vì câu nói kia của Mạc Thiệu Ngôn thu hút. Ai cũng biết tổng giám đốc của Nhất Hàng xưa nay là người khó gần, hắn luôn giữ thái độ hờ hững đối với tất cả mọi thứ trước mặt. Vậy mà hôm nay lại quan tâm đến một cô gái vô danh, điều này khiến những người có mặt ở đây bất ngờ.
Mạc Thiệu Ngôn mặc dù không quan tâm đến ánh mắt của những người kia, nhưng vẫn thu tay lại. Đương nhiên ly rượu trong tay cô đã bị hắn dật lấy từ ban đầu.
Tay được thả ra, Cố Nhược Hi chỉ dám nhanh chóng nói tiếng xin lỗi với hai người Du Nhiên cùng Lãnh Phong, sau đó nhanh chóng bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-nhiet-yeu-lai-lan-nua/2774946/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.