Ra khỏi ngoại vi thành phố được vài cây số, Cố Nhược Hi đã nhờ Lục Tử Thần cho mình xuống xe. Nhìn túi đựng nhiều hoa quả như vậy, anh có ý định muốn giúp đỡ nhưng lại bị Nhược Hi dễ dàng từ chối.
Lục Tử Thần cũng không còn cách nào khác đành quay đầu xe lại. Thẩm Như Ân ngó đầu ra cửa kính xe, vẫy tay tạm biệt cô.
"Nhược Hi, nếu không bắt xe về được cứ gọi cho mình. Lục Tử Thần nhà mình rảnh lắm, 12 giờ đêm cũng sẽ chở cậu về!"
Thật ra thì nếu cha không thu chìa khoá xe, Thẩm Như Ân đã không thèm nhờ đến tên đáng ghét này. Ai mà biết cha cô nghe phong phanh ai đó mách lẻo rằng cô chạy quá tốc độ bị cảnh sát dí nên tàn nhẫn lấy mất chìa khóa xe.
Lục Tử Thần nghe đến chữ "nhà mình" từ miệng Thẩm Như Ân phát ra, tâm đã không nhịn được vui sướng trong lòng. Bây giờ Như Ân có bảo anh ta sắn tay áo đi trộm gà có lẽ Lục Tử Thần cũng không quan tâm mà đi thật.
Nhìn chiếc xe kia rời đi, Cố Nhược Hi cũng quay đầu theo hướng ngược lại. Chân bước theo lối mòn mà đi tới một cánh đồng cỏ lau. Nơi đó, là nơi chôn cất di hài của cha và mẹ cô.
Không sai, hôm nay chính là ngày giỗ của họ. Vào ngày này bốn năm về trước, cả cha và mẹ cô đều chết vì tai nạn giao thông, chiếc xe đâm vào lan can bên đường, sau đó thì rơi xuống vực. Ngày hôm đó, trời mưa tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cuong-nhiet-yeu-lai-lan-nua/2774930/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.