Thời gian đều đặn trôi qua, xua tan đêm tối, tia sáng xuyên qua cửa sổ sát đất chiếu vào, ngày càng sáng, toàn bộ căn phòng đã khôi phục như thường.
Hôm nay không cần đi làm, ngủ một giấc ngon lành, 6 giờ vẫn chưa mở mắt, đang lúc Diệp Đồng nửa tỉnh nửa mê cảm thấy cảm giác lành lạnh lả lướt trên mặt, một tay du động phác họa miêu tả gì đó.
Để bàn tay kia tùy ý làm loạn, mãi cho đến khi bàn tay đó chu du đến dưới cổ, lúc này Diệp Đồng mới bắt lấy bàn tay gây rối đó nhét vào ổ chăn, Diệp Đồng nhắm mắt lại, giọng nói dịu dàng mềm mại như bông:
"Tay lạnh đừng lộn xộn."
"Để em ngủ tiếp."
Đối phương quả thật thành thật không động, Diệp Đồng bắt lấy cánh tay kia đặt vào lòng mình, tiếp tục ngủ.
Từ khi qua tết âm lịch tới giờ, một đống công việc bận tới bận lui quá mệt mỏi, hôm nay là ngày cuối tuần hiếm khi được nghỉ ngơi, còn sớm, tạm thời lười biếng một chút.
Lâm Túc lẳng lặng nằm yên, bàn tay lạnh lẽo của cô được Diệp Đồng sưởi ấm, cô sợ quấy rầy giấc ngủ của Diệp Đồng nên duy trì tư thế này thật lâu..
Ngủ một giấc đến tự nhiên tỉnh, Diệp Đồng một lần nữa mở mắt, phát hiện tư thế kì lạ-bản thân nằm úp sấp lên bụng mềm của người bên cạnh, mà người bên cạnh đã ngồi dậy dựa lên gối ở đầu giường, trong tay cầm một quyển sách văn học cô thường xem.
Diệp Đồng khẽ động đã bị Lâm Túc nhận ra, vừa muốn ngồi dậy, một nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202143/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.