Trêи mặt vẫn còn lưu dấu răng "xinh đẹp", ra ngoài không phải để người ta chê cười sao, Lâm Túc không cảm thấy có chuyện gì, trái lại Diệp Đồng cảm thấy lúng túng, dù sao đều là kiệt tác do cái miệng của cô mà ra.
Mấy câu định trấn an Lâm Túc để Lâm Túc ở nhà còn chưa nói ra, Kỷ Hoài Thu làm rối lên, hoàn toàn ngăn chặn lời Diệp Đồng, miệng bảo đi đi đi, mọi người cùng nhau đi.
Dù sao người không có mặt mũi gặp người là cáo già.
Vì theo Diệp Đồng, mặt dày mày dạn, thật sự cả mũi cũng không cần.
Không phải chỉ vài dấu răng thôi sao, không phải chỉ vài ngày tự động biến mất trở lại bình thường thôi sao, chút đau này so với nỗi đau năm đó Diệp Đồng gánh chịu quả thật chỉ là lông hồng không tính là gì, Diệp Đồng đúng là yếu lòng, Lâm Túc không đáng để được đối xử tốt, còn bóc trứng gà xoa mặt, lại còn cho ở nhà ăn cơm chiều, còn dắt ra ngoài mua đồ ăn, cách thức đối đãi với bạn gái trước không phải là cần giải quyết dứt khoát sao!
Cho dù nữ nhân trước mặt này làm cho Diệp Đồng bị tổn thương sâu sắc, Diệp Đồng vẫn khách khí, vẻ mặt ôn hòa, nếu đổi lại là cô, kiểu gì cũng phải chửi xối xả một trận cho hả giận.
Trước khi ra ngoài, Kỷ Hoài Thu khoanh hai tay trước ngực, vẻ mặt ghét bỏ nhìn Diệp Đồng dùng kem che khuyết điểm bôi lên mặt Lâm Túc, dưới tác dụng của kem che khuyết điểm không nhìn kỹ hầu như không nhìn thấy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202084/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.