"Bỏ đi! Thật sự bỏ đi!"
Nhưng cướp người yêu không đội trời chung, Kỷ Hoài Thu lại nhớ tới hôm qua Lâm Túc lợi dụng người gặp khó khăn, cô tức giận, nổi giận đùng đùng vén tay áo lên, lần này tuyệt đối không thể ở trước mặt cáo già thừa nhận kinh sợ!
"Được rồi, tính sổ cái gì."
Con cọp còn chưa phát uy, Diệp Đồng kéo tay Kỷ Hoài Thu, cầm một đôi dép cúi người đặt bên cạnh chân Kỷ Hoài Thu:
"Mặt đất lạnh, cậu mang dép vào trước đi."
Kỷ Hoài Thu vừa mang dép vừa cáo trạng, cảm giác ánh mắt lạnh như băng hướng về phía cô, cô ngẩng đầu chống lại ánh mắt của Lâm Túc, cảm giác da đầu căng cứng, suýt chút nữa là lui ra phía sau Diệp Đồng.
Phản ứng vừa rồi lại quá kinh hãi, Kỷ Hoài Thu thẹn quá hóa giận, thẳng lưng đón nhận ánh mắt kia và cũng đầy khí thế trừng lại.
Cái trừng mắt khủng khϊế͙p͙ nhưng Kỷ Hoài Thu phát hiện gương mặt lạnh nhạt của Lâm Túc có dấu răng, phải biết rằng Lâm Túc là người cực kỳ chú trọng vẻ bề ngoài, cô không thể tin nổi mở to hai mắt, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Đồng rồi lại quay qua nhìn chằm chằm mặt Lâm Túc.
Dưới ánh mắt của Kỷ Hoài Thu, cô thấy ngón tay bàn tay phải đang cầm sách của Lâm Túc cũng rải rác dấu răng, ngón tay mảnh khảnh không có bao nhiêu thịt, đỏ đỏ chấm chấm, thoạt nhìn rợn người, cô nhớ kỹ cánh tay phải của cáo già cũng bị Diệp Đồng cắn, cô không đành lòng nhìn thẳng.
Tối qua xảy ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-tong-giam-on-nhu-cua-minh/1202083/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.