Đến tối, khi Lục Tư Thần trở lại khách sạn, cố Manh Manh đang ngồi một mình trên ghế sô pha trong phòng khách. Trên bàn trước mặt là một chiếc laptop đang mở. Cả căn phòng tràn ngập mùi sữa nhàn nhạt.
Tất nhiên, đây không phải là trọng điểm!
Vấn đề là, tại sao khuôn mặt của cô gái nhỏ này lại đỏ như vậy?
Manh Manh?
Lục Tư Thần đi tới bên người cô ngồi xuống, nghi ngờ nhìn cô: "Em rất nóng sao?"
"Không..."
Cố Manh Manh lắc đầu.
Lục Tư Thần cảm thấy kỳ lạ, không khỏi sờ tay lên trán cô. Sau khi xác định nhiệt độ của cô bình thường, anh mới nói: "Em đã ăn cái gì?"
"Tôi không ăn gì cả." Đọc truyện online nhanh nhất tại N hay*ho.com | Nhảy*hố truyentop.net
cố Manh Manh tiếp tục lắc đầu.
“Vậy sao?"
Lục Tư Thần nhìn cô chằm chằm.
Cố Manh Manh dừng lại và trả lời: "Em vừa uống một ly sữa."
"Còn gì nữa?"
Lục Tư Thần hỏi.
"Hết ròi."
Cố Manh Manh đáp, cứ cúi gằm mặt
xuống, không dám đối diện với anh.
Tuy nhiên, càng như vậy, càng cảm thấy cô có vấn đề.
"Manh Manh, nhìn anh!"
Lục Tư Thần ra lệnh.
Cố Manh Manh cắn môi, do dự một lúc, cuối cùng cũng chậm rãi ngẩng đầu lên nhìn anh.
"Sao mặt em đỏ thế?"
Lục Tư Thần hỏi, giơ tay sờ sờ.
Không biết...
Cố Manh Manh đáp, giọng thỏ thẻ.
Lục Tư Thần chau mày.
Anh nhìn quanh, cuối cùng nhìn lên laptop trên bàn.
"Vừa rồi em đang làm gì?"
Anh hỏi.
Cố Manh Manh ấp úng, một lúc lâu sau mới trả lời: "Chơi, đang chơi game di động..."
Lục Tư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671626/chuong-244.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.