Trên tầng 2, trong phòng làm việc Lục Tư Thần vừa mở máy tính, bên ngoai liền truyền đến tiếng gõ cửa.
Anh hơi dừng lại, và sau đó trả lời: “Vào đi! “
Sau khi cửa phòng mở ra, Cố Manh Manh bưng khay đi vào, phía trên đặt hai cái bánh trứng tỉnh xảo cùng với một ly sữa nóng.
Lục Tư Thần thấy thế, không khỏi nhíu mày: “Cô làm gì vậy? “
Cố Manh Manh đi đến bên cạnh anh, vừa đặt đồ trong tay lên mặt bàn, vừa mở miệng nói: “Dạ, đây là bữa khuya tôi chuẩn bị cho anh! “
“Ăn khuya?”
Lục Tư Thần nhíu mày.
Anh liếc nhìn thức ăn trong khay rồi bật cười: “Cô nghĩ rằng tôi giống như mấy đứa con gái sao?”
“Hả?”
Cố Manh Manh ngắn ra, không kịp phản ứng lại.
Lục Tư Thần thở dài, tiếp tục nói: “Cô ăn đi, tôi không đói.”
Cố Manh Manh không nhúc nhích.
Trên tầng 2, trong phòng làm việc Lục Tư Thần vừa mở máy tính, bên ngoai liền truyền đến tiếng gõ cửa.
Anh hơi dừng lại, và sau đó trả lời: “Vào đi! “
Sau khi cửa phòng mở ra, Cố Manh Manh bưng khay đi vào, phía trên đặt hai cái bánh trứng tỉnh xảo cùng với một ly sữa nóng.
Lục Tư Thần thấy thế, không khỏi nhíu mày: “Cô làm gì vậy? “
Cố Manh Manh đi đến bên cạnh anh, vừa đặt đồ trong tay lên mặt bàn, vừa mở miệng nói: “Dạ, đây là bữa khuya tôi chuẩn bị cho anh! “
“Ăn khuya?”
Lục Tư Thần nhíu mày.
Anh liếc nhìn thức ăn trong khay rồi bật cười: “Cô nghĩ rằng tôi giống như mấy đứa con gái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671517/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.