Tuy nhiên, anh vừa định nằm xuống thì ngoài cửa sổ liền có một đạo sắm sét nỗ vang, gần như là muốn rung chuyển cả mặt đất.
“Aaal Cố Manh Manh lại bị dọa đến mức chui ra khỏi chăn.
Sau đó, liền lúng ta lúng túng như vậy mà nhào vô lòng ngực của người đàn ông.
Lục Tư Thần cứng đờ người.
Bởi vì, hành động của con nhóc này có chút thiếu lễ độ.
“Cố Manh Manh!”
Anh trầm giọng rồi ra tay đem người tháo ra.
Cố Manh Manh không có phối hợp, hai tay vẫn ôm lấy thắt lưng của anh, thân thể nhỏ nhắn của cô không ngừng vặn lên vặn xuống.
Lục Tư Thần nghiền răng nghiền lợi.
Đột ngột!
Anh lập tức xoay người mà không hề báo trước, trực tiếp đem người đè ở dưới thân.
Lúc này, Cố Manh Manh kinh sợ.
Cô mở to đôi mắt đen ngây thơ của mình và ướt át nhìn lấy anh.
Càng đáng sợ hơn là cô ấy không nhận thấy được tí nguy hiểm nào mà thay vào đó lại đáng thương mở miệng: “Lục Tư Thần, tôi sợ…”
Lục Tư Thần bây giờ liền ngay cả ý nghĩ bóp chết cô cũng có.
Anh nhìn chằm chằm vào cô, ánh mắt có chút dữ tợn.
“Không được làm loạn, có biết không hả?”
Vẻ mặt Cố Manh Manh đầy sự ủy khuất.
“Tôi đâu có quấy rối gì đâu…”
Cô có chút mím môi.
Lục Tư Thần không nói gì.
Anh bình tĩnh nhìn lấy đôi môi đỏ mọng của Cố Manh Manh, bỗng nhiên cảm thấy miệng lưỡi mình có chút khô.
“Lục Tư Thần, anh tránh ra đi, nặng quá…”
Cố Manh Manh chống tay ngay tại trên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cung-chieu-nhe-mot-chut/1671446/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.