Trời tờ mờ hừng sáng. Dạ Nguyể mở tròn mắt phát hiện Vương Tử Sâm đã không còn ở bên toan định đi tìm hắn.
Chợt thấy hắn đang đứng nghiêm nghị nói chuyện với Dương Nặc.
" Lão đại! tín hiệu nơi đây tương đối kém, tôi không thể liên lạc được với bọn người Mạc Hàn, e là chúng ta chỉ có nước Vạn Ban Giai Thị Mệnh Bán Điểm Bất Do Nhân "
Vương Tử Sâm im lặng, hắn trầm luân đưa ánh mắt quan sát chung quanh khu rừng, tất cả các loại cây ở đây tương đối cao rất khó có thể để máy bay trực thăng nhìn thấy. Đột nhiên A Phong lên tiếng.
" Hay chúng ta đốt ba đống lửa theo hình tam giác để người của chúng ta biết để còn đến cứu hộ. Lão đại ngài thấy sao? "
Vương Tử Sâm rơi vào trầm tư định lên tiếng đồng ý với lời đề nghị của A Phong, chợt đằng sau hắn nghe thấy tiếng của Dạ Nguyệt.
" Không được! Nếu để khói lửa bay ra chắc chắn bọn chúng sẽ tìm được ngay chúng ta lúc đó khó mà đề phòng chu đáo với kẻ giặc"
Cô nhanh chóng tiến lại chỗ hắn, Dương Nặc và A Phong đang đứng gần đó. Vương Tử Sâm thuận tiện tóm lấy cô, người phụ nữ của hắn trong mắt người khác thì rất mạnh mẽ quyết đoán, cô trông như túi trà lọc khi cho nước sôi vào rồi hắn mới thấy sức mạnh của cô như thế nào. Đặt biệt là vụ nổ súng hôm qua trông cô không có gì là sợ hãi.
Cả ba gật đầu đồng tình, Dạ Nguyệt nói rất đúng nếu để khói lửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-co-benh-vo-toi-la-bac-si-tam-ly/767218/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.