Anh bật cười rồi vòng tay ôm ngang eo cô, thật không ngờ đến cô nhóc này lại lật mặt như thế lời nói của hôm qua và hôm nay lại khác biệt.
" bỏ cái tay ra " Cô hậm hực gỡ bàn tay của anh đang ôm eo của mình ra nhưng người nào đó lại bóp chặt hơn.
" rõ là hôm qua ai nói muốn nghỉ thêm nhưng hôm nay nghỉ lại tức giận với tôi " Anh không bóp chặt eo cô nữa mà thay vào đó là xoa xoa eo cô.
" này Kỳ An cậu tắm biển không biển mát lắm " Châu Diễm ở phía sau hô to về phía cô.
" cậu có bị điên không hả trời lạnh như này mà đòi tắm biển,còn hai cái người điên này giờ đang là buổi trưa mà đi ngắm hoàng hôn " Cô hét to lên,trời lạnh như thế mà tắm biển à,buổi trưa có hoàng hôn để ngắm à,đang viện lí do gì à.
" thôi đừng hét nữa lát nữa sẽ khan cổ bây giờ " Anh nhìn cô nói giọng dịu lại.
" Chú,Lão thái gia......" Cô nói ngập ngừng.
" tôi biết bà ấy như nào,bà ấy còn sống đến khi chúng ta sinh một đứa " Anh biết cô định nói gì liền lên tiếng lời nói còn có ý trêu ghẹo cô, bệnh tình của Lão phu nhân dạo rài trời vào đông cho nên hơi chuyển biến một chút cũng già rồi đau nhức mỗi khi trời đông là chuyện thường nhưng lại có chút không bình thường.
" không sinh " Cô hất mặt chỗ khác không thèm nhìn lấy anh.
" Cô nhóc à,bây giờ cô lớn hơn mọi người ở trong lớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-chu-dung-sung-toi-nhu-vay/858031/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.