Sáng sớm 9h.
Bạch Viễn phá lệ một hôm ngủ như chết, vẹt hôm nay cũng dị thường không có tới quấy rầy hắn.
Đột nhiên,
“Đinh ~~~ “
Di động vui vẻ hát lên.
Bạch Viễn cuốn chăn trùm lên đầu, vươn tay ra sờ soạng bắt lấy di động.
“Alo...”
Thanh âm sáng sớm khàn khàn.
“Đi ra.” Tổng tài ngữ khí lãnh liệt.
“Ân... Tổng tài a...”
Bạch Viễn mơ mơ màng màng đáp trả.
Tổng tài? Tổng tài!!!!
Bạch Viễn cả kinh, bật người mở mắt ra.
“Ta lập tức tới, lập tức tới!”
“…”
Bạch Viễn cúp điện thoại, bật dậy rời khỏi giường, cuống quít mặc vào quần áo, nhảy vào phòng rửa mặt.
Fuck fuck, như thế nào lại nằm ngủ đến tận giờ!
Bạch Viễn kích động chạy đi cửa chính, thở hổn hển chạy tới cửa tiểu khu.
Quả nhiên xe tổng tài đang đỗ ở cửa.
“Tổng tổng... Tổng tài... A...”
Bạch Viễn mở cửa xe, ngồi phịch ở trên ghế thở dài nhẹ nhõm một hơi, “Thật có lỗi... Ngày hôm nay đã muộn...”
Thiên Nam sắc mặt có chút âm trầm, không rên một tiếng khởi động xe.
Bạch Viễn tuy rằng trải qua một phen gây sức ép thiếu ngủ như vậy, nhưng vẫn là muốn tiếp tục chợp mắt, vì thế xe vừa khởi động, ánh mắt hắn lại híp lên.
Thiên Nam mặt không chút thay đổi lái xe, ánh mắt liếc đến trên cổ áo Bạch Viễn, đột nhiên sắc mặt trở nên có chút quái dị.
Xe dừng lại, Bạch Viễn gian nan đẩy ra hàng lông mi nồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cham-ma-hoi-thi-bang-son/2212416/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.