- Ver, hiện tại Ưng Lôi đang từ từ có biến động, chúng ta không thể mắt nhắm mắt mở nhìn nó lớn mạnh lên từng ngày.
- Đúng đó chủ nhân, chúng ta nên triệt nó sớm hơn.
- Đúng...đúng. Tất cả mọi người bên dưới đều đồng thanh hô lên, tạo nên tiếng vang hùng hồn vang dội.
- Bạch Long chúng ta không thể coi nhẹ Ưng Lôi mà chủ quan. Nếu mọi người đồng lòng như vậy thì có ai có sáng kiến gì không? Bạch Long càng ngày càng nhiều người đi theo vì cái này của anh, không coi họ là một con chó kêu làm gì làm đó. Coi trọng nghĩa khí hơn thứ gì hết khiến ai cũng hài lòng mà tuân theo anh, không một chút bực tức trong lòng mà tự nguyện.
- Ver, chúng ta ập đến Ưng Lôi bất ngờ đánh thẳng, được không? Tiger từ nãy giờ mới nhẹ giọng lên tiếng. Khiến xôn xao lên ai nấy đều gật đầu.
- Đây cũng là một ý hay nhưng chúng ta phải có nhiều kế hoạch đề phòng hay nhiều phương án đặt sẵn cứ thế quy theo.
- Địa bàn của Ưng Lôi có một con sông dòng lưu chảy xiết, dẫn ra biển lớn. Lueas cầm trong tay tấm bảng đồ. Anh cầm lên có chút suy tư.
___________________________
Thức giấc, nền nhà trắng xoá hiện lên, mùi thuốc khử trùng quen thuộc làm tôi nhíu mày. Đây chẳng phải bệnh viện sao? Đầu đau nhức mà ngồi dậy, nhớ lại mọi chuyện. Tôi giật dây truyền nước biển đang đặt vào tay ốm o, khiến nó có vệt máu chảy xuống nhưng tôi không quan tâm mà thay đồ nhanh gọn như trước, bắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741244/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.