- Thư ký của tôi, em có muốn đi làm lại không? Anh đến gần, thì thầm vào tai tôi, vì đó là nơi nhạy cảm nên tôi liền tránh đi.
- Còn có Ngưng Phị...không phải sao? Anh ngậm vàng tai nhỏ nhắn, tôi tê dại mà sụi lơ, trái tim đập thình thịch như muốn rớt ra ngoài, chạy vòng vòng 10 vòng Mạc uyển.
- Ba ba, người đang làm gì vậy? Đằng Đằng ngơ ra, trố mắt nhìn hành động và tư thế mờ ám của anh. Anh nhanh chóng ngồi nghiêm túc trở lại mà nghiêm mặt.
- Ra đây làm gì? Nhìn hai cha con họ, tôi bậc cười mà cười to.
___________________________
*Vạch phân chia*
- Chủ nhân, Ưng Lôi hiện đang dần trở lại thăng bằng, điều động lực lượng lớn mạnh khắp nơi. Người có nghĩ chúng ta nên đề phòng bất trắc? Vũ Thuần căng thẳng, xen hai tay lại với nhau mà nghiêm túc hỏi ý kiến anh.
- Nghĩ sao?
- Tôi nghĩ 4 kho hàng lúc trước ta chiếm được, chắc chắn họ đang dòm ngó đến mà giành lại. Tôi đang rất lo lắng vì chuyện đó, theo ngài phải giải quyết thế nào?
- Đặt chuyến bay đến Nga 10h tối nay. Nếu đi bằng phi cơ thì chắc chắn rất thu sự chú ý. Vũ Thuần gật đầu, quay lưng đi thực hiện ngay lập tức mà không dám chậm trễ một giây nào, bước chân có chút gấp gáp mà biến mất. Anh có chút suy tư mà ngồi đó, vuốt chiếc hộp gấm đỏ mà nắm chặt đến cứng nhắc cũng bị méo mó dưới tay anh. Lòng bàn tay hằn đỏ lên nhưng anh chẳng mảy may để ý đến.
___________________________
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741243/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.