Hôm nay tôi bỗng cao hứng mời Lâm Mẫn đến Ti gia chơi đùa.Cô ấy đi đến nơi nào cũng tán thưởng nơi đó. Tôi căn dặn kỹ càng, thư phòng phía bên phải tuyệt không được bước vào vì tôi biết tên anh trai kia sẽ không thích người ngoài ra vào chỗ riêng tư của bản thân. Cô vẫn tò mò mà bước vào, vì gặp hắn mà si mê, từ đó hình ảnh hắn ngồi nghiêm túc mà chăm chú xử lý văn kiện cứ chập chờn trong đầu cô. Mỗi lần gặp hắn, cô đều đỏ mặt mà trốn tránh. Tôi thì không chú ý nhiều nên cũng chẳng nhận ra, Lâm Mẫn lại chẳng tâm sự chút nào.
- Lâm Mẫn, đợt lễ tình nhân valentine lần này, cậu có dự định tặng socola cho ai chưa?
- Cậu thì sao? Tôi gác tay lên bàn mà trầm tư.
- Còn phải hỏi, ưm.....đương nhiên là Dận Dịch, thần tượng của tớ rồi. Nói xong, tôi keo tay Lâm Mẫn chạy khỏi quán coffee ven đường. Đi vào tiệm bán các đồ lưu niệm. Tôi đến quầy hộp đựng socola và ruy băng, nhìn các thứ nhỏ nhỏ lung linh khiến tôi thích thú mà lựa chọn mải miết. Tôi lấy chiếc hộp nhung xanh, có 4 ngăn tương đối lớn và ruy băng đỏ đẹp mắt. Tôi thắc mắc nhìn chiếc hộp đen sần sùi đơn giản trong tay Lâm Mẫn mà nhíu mày.
- Cậu định tặng cho ông già nào sao? Hôm nay, không lẽ mắt thẩm mỹ của cậu tuột đến con số zero à. Lâm Mẫn giấu chiếc hộp phía sau mà cười ngượng ngùng.
- Tớ chưa biết tặng cho ai nên cứ chọn tuỳ tiện ấy mà. Trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741236/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.