Ăn xong xuôi, tôi chủ động đi đến quầy tính tiền, không cần anh nhìn đến.
- Tiểu thư, 800 tệ.
- Cảm ơn. Bà nhận tiền, anh lại chậm chạp ngồi yên đó nhìn, tôi lại phải kéo tay anh. Lên xe, anh vẫn không nói gì mà cứ nhìn cảnh hai bên đường. Tôi cũng hiểu ý liền chạy thật chậm lại.
- Đưa anh về chung cư Kim Cương nhỉ? Anh lắc đầu, nhìn anh buồn bã đáy lòng liền quặn lên. Nghĩ đến những nơi có thể đến. A.... Có rồi công viên Bắc Đẩu, đây là một nơi phồn thịnh, được tụ tập vào ban đêm, có nhiều gian hàng tụ tập lại mà buôn bán, nghe nói còn có hồ "ước nguyện". Bên trong nó có một vỏ sò lớn chứa một đồng tử, nhưng thẩy tiền rất ít khi trúng, nếu trúng thì nói lên lời ước nguyện của bản thân. Rất nổi tiếng và linh thiêng. Chốc lát đã đến nơi, công viên Bắc Đẩu to lớn hiện ra, người qua người lại tấp nập. Giữa màn đêm Bắc Kinh, tôi kéo anh đến hồ ước nguyện. Lúc đầu, cứ tưởng nó sẽ nhỏ nhưng thực ra rất lớn. Có thể đứng dàn trên thành 20 người mới chật cứng. Nhìn vỏ sò nhỏ nhíu trên thác, nước lại ầm ầm ập xuống, hỏi sao rất ít người ném trúng. Tôi móc trong ví hai xu 10 tệ, bỏ vào tay anh một xu. Anh nhíu mày làm theo tôi. Tôi đứng gần lại, ưỡn người vào trong, vươn dài tay ra ném vào. "Bũm...." Đã trúng chính xác vào vỏ sò tôi vui vẻ chấp tay lên đầu mà cầu nguyện "Thần ca, chúc anh luôn luôn bình an", đây là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741230/chuong-70.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.