Anh vẫn nhìn ngắm khuôn mặt tôi như cũ, vẫn là quyến luyến không rời mắt. Bỗng điện thoại reo lên, phá vỡ đi sự im lặng vốn có, anh liền nhanh tay. Màn hình nhấp nháy "Vũ Thuần". Anh không nhanh không chậm, tao nhã đặt lên tai, hiện tại trên mặt chỉ còn nghiêm túc và lạnh nhạt.
- Chủ nhân, đơn hàng của chúng ta bị phát hiện lưu thông không ổn, hiện đang giữ để điều tra ở cảng Moscow. Tôi đã cố gắng đàm phán nhưng chẳng thành. Vẫn ngô ra ngô, khoai ra khoai không chịu lùi bước.
- Được. Anh đánh một cuộc gọi. Đầu dây bên kia chưa đến một giây liền nghe máy.
- Ver, vẫn còn nhớ tôi sao? Bên trong, giọng nói ma mị quyến rũ vang lên.
- Đương nhiên là không thể qua cầu rút ván. Lại truyền đến tiếng cười văng văng.
- Quá khách khí rồi.
- Đơn hàng hiện tại bị kẹt ở cửa khẩu. Anh liền đi thẳng vào vấn đề không chút vòng vo.
- Lại một tên hải quan cứng đầu? Thật làm khó người như chúng ta khi cứ thay đổi người quản lý. Đúng là thú vị.
- Xử lý đi. Cô ta chép miệng, trầm bổng.
- Một ly cho đêm nay....thì sao?
- Có thể. Giọng anh sắc bén.
- Chỗ cũ. Liền được tắt máy. Anh vẫn là nhàm chán liền đáp ứng. Thong thả, xoay người rời đi. Chiếc Ferrari ưu việt, xé gió, phóng nhanh như bay trong màn đêm. Phanh xe thật mạnh, vệt bánh xe ma sát mạnh, in sâu trên đường, nếu nhìn rõ sẽ thấy khói nhẹ bốc lên. Hộp đêm темнота xa hoa không kém thần bí. Đây không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741193/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.