Dưới ánh đèn đường yếu ớt, bóng tôi và anh vệt dài trên đường. Cảnh phố xa hoa của Nga, bây giờ lại là làm nền cho bức tranh tuyệt đẹp này. Người đi đường không khỏi cảm thán mà nhìn ngắm chúng tôi. Có những người chụp hình dạo, liền nắm chúng tôi lại, tha thiết khẩn cầu.
- Mogu ya sdelat" snimok? "Tôi có thể chụp ảnh không? Anh nhíu mày, có vẻ không đồng ý, người này có chút thất vọng, nhưng tôi lại đứng ra trước, cười tươi gật đầu. Bạch Kình Thần anh, nhìn tôi có chút khó hiểu nhưng nhanh chóng thuận theo. Tôi thấy anh cứng nhắc một chỗ liền lên tiếng.
- anh mau lại gần đi. Anh nghe thấy liền đứng cạnh bên. Nhiếp ảnh liền đo góc chụp thật đẹp rồi thuận chụp lại. Phía sau chúng tôi là một quán cà phê thơ mộng nên tôi nghĩ ảnh có thể sẽ rất ảo diệu. Anh thấy nhiếp ảnh vừa tính xoay lưng thì liền đến gần thì thầm gì đó.
- Vy sozdayete snimok. " Bạn tạo kiểu chụp đi". Tôi nghe thấy liền khó hiểu nhìn anh, không phải chỉ xin chụp chúng tôi một tấm thôi sao? Anh gật đầu nên tôi mới đứng tại chỗ, cười thật hạnh phúc, giơ hai ngón tay hình chữ V. Chụp xong, nhiếp ảnh đưa anh tấm hình của tôi rồi xoay đi. Anh nhanh tay đút vào túi bản thân. Chúng tôi tiếp tục đi dạo, tôi ái ngại nên không nói gì. Anh từ từ đến gần, do dự rồi cầm chặt tay tôi. Tôi hơi ngạc nhiên nhìn chằm chằm tay đang bị anh nắm lấy. Vui vẻ cười tươi rồi cũng nắm lại tay anh. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741192/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.