Vậy là việc tôi đến đây là công cốc rồi. Tôi tức giận đứng lên.
- Em về. Tôi dùng dằng mở cửa rồi dùng hết sức đóng lại, khiến vang lên một tiếng ầm. Bên trong, anh cười thì thầm.
- Thế nào cũng gặp, đừng vội vàng chứ.
Cánh cửa có chút nặng, nên đóng mạnh nó rồi, giống như nó trả thù lại liền quẳng tôi theo luôn. Thân hình mảnh mai vì đụng vào tường đau điếng, chân cũng mềm nhũn liền ngồi ngây ngốc trên đất. Tiếng giày quen thuộc vang lên, tiến lại gần. Tôi nhìn thấy, vẫn là đôi giày đen bóng loáng, nhưng lại là một tên béo ù, biến thái. Hắn lại ngồi cạnh tôi.
- Em gái, đêm nay hầu hạ anh đi. Anh sẽ không bạc đãi em. Hắn liếc mắt đưa tình nhưng toàn bộ thu vào mắt tôi đều khinh bỉ một loại. Ngón tay dơ bẩn của hắn chạm vào da thịt non mềm trắng nõn, hắn liền thích thú cười to không chút kiêng dè.
- Tránh xa tôi ra. Tôi đưa tay dùng hết sức lực, đẩy mạnh hắn bật ra. Hắn không đề phòng. Thân hình "đồ sộ" ngã sõng soài. Hắn đùng đùng tức giận.
- Mày ngoan cố sao, vào hộp đêm mà còn tự trọng này nọ. Con điếm này. Ông ta giơ tay lên dùng một lực đạo rất mạnh. Sức đàn ông rất khủng khiếp. Chớp mắt, thấy cái tát đang đến gần, tôi không kịp phản ứng, liền theo bản năng nhắm mắt tiếp đón nó. Tôi biết sẽ rất đau, sẽ rất đau, mặt sẽ sưng lên giống như bị ong chích, có chút đau xót nhưng bản thân đã hết cách. Hoảng sợ làm một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cau-dan-vo-yeu/741178/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.