“Hất nước, hất cà phê... Thượng Vân Hi! Cô quả nhiên có cái gan đó.”
Giám đốc Trình hét lên.
Một người bước ra nói đỡ: “Cô Nancy đó đúng là như phát điên mà, cô ta như vậy xứng làm đại sứ thương hiệu sao chứ? Chuyện này may mà xảy ra trong nội bộ, nếu là ở một sự kiện nào đó, cô ta cư xử kém văn minh chính là hủy hoại đến tất cả hình tượng chúng ta gầy dựng. Tôi biểu quyết loại bỏ cô ta đi, dù sao vẫn chưa tiếp nhận dự án nào chính thức. That’s it!”
Mọi người nhìn về nhau sau đó nhìn về Phương tổng đang một dạng đau đầu ngồi ở ghế chủ tọa.
“Chọn cô ta đúng là một sai lầm.”
Đó là một câu nhận định đến từ Phương tổng.
Mọi người còn lại im lặng hết, nhưng xác thực là đồng tình. Phải biết trọng trách lần này vô cùng nặng nề, người được chọn phải có đức hạnh tốt thật sự, chứ không phải thuộc hàng giả tạo diễn cho qua loa xong nhiệm vụ. Mọi vấn đề đều phải ứng biến được.
Vẫn là không biết trách ai trong vụ việc này, Nancy đã trở về giam mình trong nhà, tại đây chỉ có mỗi Thượng Vân Hi ngồi im lìm chịu trận, cho nên cơn tức giận chỉ có thể trút lên mình cô trước.
“Thượng Vân Hi! Cô biết cô tạt cà phê mới kích thích Nancy làm ra động thái mất chừng thế không? Huống hồ hành động thô lỗ đó còn rất dễ gây bỏng rát ảnh hưởng đến da mặt của cô ấy. Thái độ này cực kì lên án.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481875/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.