“Kỷ Huân Nhiên! Sao anh lại ở đây?”
Kỷ Huân Nhiên quay mặt lại nhìn người con gái trong chiếc váy công sở có phần xốc xếch, tia mắt u buồn, anh tươi cười chào cô.
“Tôi không có số di động của em. Vừa hay tôi hối tiếc cho nơi này.”
Thượng Vân Hi tiến lại gần Kỷ Huân Nhiên nhìn chỗ đổ nát trước mặt.
“Tôi đi một vòng bất tri bất giác về lại chỗ này. Cũng chẳng biết nên đi đâu tiếp theo.”
Tương lai của cô trước đây đều đặt ở cửa tiệm, tâm huyết và niềm đam mê, còn có cả giấc mộng đêm hè...
“Chúng ta ăn tối nhé!”
Kỷ Huân Nhiên mở lời mời.
Anh không nói suýt thì cô cũng quên mất mình vẫn chưa ăn gì, bấy giờ đã bắt đầu nghe cồn cào. Cô gật đầu nhận lời.
Hai người đến một nhà hàng Pháp nổi tiếng, Kỷ Huân Nhiên còn đặt biệt chọn một phòng VIP khiến Thượng Vân Hi vô cùng ái ngại. Dù sao hai người cũng không phải là quá thân thiết, huống hồ chỉ là một bữa tối mà hai người bất ngờ đề xuất.
Kỷ Huân Nhiên thấy Thượng Vân Hi ngại ngùng cho nên chủ ý gọi món trước.
Trong ánh nến lung linh và hương bách hợp dịu ngọt Thượng Vân Hi thấy tâm hồn thanh thản rất nhiều.
“Cảm ơn anh. Anh không cần khách sáo, cứ gọi tôi là Vân Hi đi nhé!”
Kỷ Huân Nhiên thử rượu sau đó ngước mắt nhìn về Vân Hi, anh lần nữa nhấn mạnh: “Tên tiếng Anh của tôi là Wallace, còn em?”
Thượng Vân Hi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cat-giau-vo-yeu/2481872/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.