“Nếu muốn có tiền, bốn giờ sáng ngày mai tới Sa mạc
Nam thành, nhở mang theo người. Tôi sẽ gửi định vị, địa điểm gặp mặt qua tin nhắn cho anh. Công việc cụ thể khi gặp sẽ trao đổi”.
Vừa nãy vì quá hấp tấp, Trường Tú Linh đã nói ra mục đích của mình, nhưng chính hành động giả bộ mất sóng của Chu Tài khiến cô ta nghi ngờ và tỉnh ra, chính vì thế lần này cô ta sẽ không mắc bẫy của hắn nữa. Nhất định phải giảm thiểu rủi ro cho bản thân.
“Trương Tiểu thư à? Chúng ta là bạn bè, cô muốn tôi làm gì tôi cũng sẽ làm, nhưng cô phải nói cho tôi biết là làm gì để tôi còn chuẩn bị đồ cho thích hợp chứ, vả lại giờ tôi trong tay không một xu, muốn gọi thêm người, muốn có phương tiện và chi phí tới Nam thành e rằng hơi khó”.
Chu Tài vẫn cố vớt vát hòng làm cho Trương Tú Linh nói ra chút manh mối để lưu lại làm bằng chứng nhưng bản thân hắn cũng biết con nhóc thối tha, thủ đoạn Trương Tú Linh này đã đề phòng. Chi bằng mọi tiền trước vậy.
“Muốn lấy tiền thì cứ vác xác tới, đừng hỏi nhiều. Bốn mươi phút nữa tới công viên trung tâm sẽ có người đưa xe và tiền ứng trước cho anh” Trương Tú Linh lạnh giọng.
“Được! nhưng nói trước với Trường tiểu thư bây giờ vật giá leo thang, công của tôi không còn như ngày trước nữa đâu”.
“Anh muốn bao nhiêu?”.
“Còn tùy vào độ rủi ro của công việc mà Trường tiểu thư muốn tôi làm. Nhưng dù là việc gì thì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-sung-vo/809479/chuong-108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.