Hạ Nhược Hy xuống bếp tìm kiếm nước uống, vừa mới cầm ly lên môi chưa chạm vào vành ly thì bị tiếng nói phía sau làm cho giật mình mém chút đánh rơi ly nước.
"Xem ra sau khi hãm hại tôi chị vẫn không biết hối hận, một câu xin lỗi cũng không có!"
Cô quay người về sau, nhìn người phụ nữ không biết xấu hổ, tức giận.
"Tôi không làm gì sai cả, là cô vô cớ vu oan giá hoạ giờ còn mặt dày nói như đúng rồi. Nguyệt Liên, rốt cuộc nhân phẩm của cô bị chó cắn nát rồi à?"
Hạ Nhược Hy bức bối chuyện này đã mấy ngày rồi, hôm nay cô sẽ nói rõ ràng với Nguyệt Liên một lần. Mà Nguyệt Liên một chút xấu hổ cũng không có, ngược lại còn rất đắc ý cười nhạo.
"Hạ Nhược Hy, là cô ngu ngốc để tôi có cơ hội hãm hại cô, Nếu cô thông minh một chút thì việc này có xảy ra không? Cho nên nếu có trách thì nên trách cô trước tiên!"
Cô thật sự không biết phải nói con người xấu xa này thế nào, bởi cô ta đã hết thuốc chữa rồi. Nước cũng không buồn uống một giọt, Hạ Nhược Hy quay người rời đi.
Như chuyện lúc trước, Nguyệt Liên lại giữ chặt tay Hạ Nhược Hy không cho cô đi, cô dự cảm không lành lườm cô ta.
"Nguyệt Liên, cô lại muốn giở trò gì nữa đây?"
Cô ta nhếch môi cười nguy hiểm, cúi miệng đến mang tai cô thì thầm:
"Bây giờ cô sẽ hiểu thôi!"
Nói rồi, Nguyệt Liên hít sâu vào một hơi, lấy hết can đảm tông mạnh vào cạnh bếp.
"Aaaaa!"
Tiếng thét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tong-tai-cam-em-la-dinh-menh-cua-anh/428662/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.